"Tranh Tử, mình tới rồi."
Mẹ thỏ hồng đến trước khóm hoa hồng đỏ, chào Phương Tiểu Tranh.
"Ngôn Ngôn, cuối cùng cậu cũng đến. Mình sắp bận chết rồi, mau tới giúp mình một tay. Nếu có ai muốn mua hoa thì bảo họ quét mã trả tiền giùm mình."
Phương Tiểu Tranh đưa một tấm bảng có mã quét ra cho cô, Hứa Hi Ngôn nhận lấy, nhanh chóng gia nhập vào đội ngũ bán hàng.
Hứa Hi Ngôn là một người có năng lực kinh doanh, chẳng những biết rao hàng mà còn biết tiếp thị.
Chỉ cần nhìn thấy đôi tình nhân nào đi qua là cô sẽ chặn đối phương lại, nhìn cậu trai rồi khen bạn gái thật xinh đẹp, mua bông hoa để bày tỏ tấm lòng đi v...v... Bình thường thì bạn trai đều sẽ hào phóng bỏ tiền ra mua.
Hai cô gái tựa như lại trở về thời đại học, làm việc quên trời quên đất.
Cho đến khi đèn ở quảng trường trung tâm thành phố đều đã tắt, đèn đường, đèn của cả những tòa cao ốc xung quanh và màn hình quảng cáo, tất cả đều vụt tắt.