"Không thể nói cho mẹ đâu, đây là bí mật giữa con và papi."
Anh Bảo che miệng nhỏ, cười đến nỗi đôi mắt cong thành hai vành trăng khuyết.
"Vậy thì con phải bảo vệ tốt bí mật của mình nhé, đừng nói cho người khác biết. Tới đây, mommy đút cho con ăn."
Hoắc Vân Thâm giúp cô nâng giường bệnh lên, lấy bàn ăn nhỏ để lên giường, Hứa Hi Ngôn đặt bát cháo ở phía trên, bắt đầu dùng thìa đút cho Anh Bảo.
Lúc hai người đang cho Anh Bảo ăn cháo, Phương Tiểu Tranh mang theo hoa quả đến thăm bé con.
Cô yêu thương Anh Bảo như con ruột, vừa gặp mặt đã vội hỏi han: "Anh Đào nhỏ của mẹ, con có thấy khá hơn chút nào chưa? Con có biết mấy ngày con nằm viện, mommy Tranh Tử ngủ không ngon giấc, ngày nào cũng lo lắng cho con không hả?"
"Mommy Tranh Tử, Bảo Bảo khá hơn nhiều rồi! Mẹ không cần lo lắng cho Bảo Bảo đâu, Bảo Bảo có papi lo lắng là được rồi."