Anh chưa từng thấy Hứa Hi Ngôn lâm vào tình trạng như vậy, nhìn dáng vẻ lo âu bất lực của cô, con tim anh cũng thắt chặt theo.
Dây thần kinh của Hứa Hi Ngôn vẫn luôn căng chặt, sốt ruột. Lúc này Hoắc Vân Thâm vừa hỏi, nước mắt của cô không kìm được nữa, tuôn trào mãnh liệt.
Hứa Hi Ngôn thường ngày là một cô gái mạnh mẽ, vậy mà giờ phút này lại mất hết hồn vía, lòng như lửa đốt, yếu đuối đến nỗi không chịu được một cú đả kích nào.
Ngoại trừ rơi nước mắt ra thì cô chẳng biết nên làm thế nào cho phải.
"Tiểu Hi Hi, rốt cuộc là sao vậy? Em mau nói đi?"
Biết được chuyện này có liên quan đến Anh Bảo, Diệp Tầm đã không nhẫn nại được nữa, trong lòng cũng mơ hồ đoán được vài phần rồi, chắc chắn là bé con đã xảy ra chuyện.
Nhìn thấy cô rơi nước mắt, Hoắc Vân Thâm càng lo lắng hơn, đưa khăn tay cho cô và hỏi: "Cảnh Hi, mau nói cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Lúc nãy em nói Anh Đào xảy ra chuyện, rốt cuộc là sao vậy?"