Hoắc Cảnh Đường là người thông minh, anh ta hiểu rõ ràng được lợi ích trong đó.
Đã là vì lợi ích, nếu quả thật như Hứa Tâm Nhu nói, cô ta có thể sinh con cho anh mà Hoắc Vân Thâm lại không có con gái, thì anh ta chắc chắn có nhiều hi vọng hơn.
Nghĩ tới đây, những phiền muộn trong lòng Hoắc Cảnh Đường lập tức tan biến.
"Em đúng là có nhiều mưu kế."
Anh ta ôm lấy Hứa Tâm Nhu, khẽ cười nói: "Vì đã có đứa bé nên xem ra cuộc hôn nhân này cũng phải diễn ra sớm hơn dự định. Chờ đó, tôi sẽ đi nói chuyện với ông nội."
"Càng trong giai đoạn nước sôi lửa bỏng, anh càng phải bình tĩnh tỉnh táo. Anh về nhận lỗi nhớ phải có thái độ chân thành mới được."
"Ừ, nhận lỗi trước. Nhưng trước tiên tôi phải hầu hạ tốt cho vị cố vấn này đã."
Hoắc Cảnh Đường ôm Hứa Tâm Nhu đi vào trong phòng ngủ.
...
Tại nhà lớn họ Hoắc, trong Mặc Hương Cư.