Hoắc Vân Thâm xoa đầu cô bé, thầm khen Anh Bảo khôn khéo hiểu chuyện.
Anh Bảo ôm lấy ba lô, làm vẻ vô cùng đáng yêu, "Là món quà thần bí, nói ra thì không còn thần bí nữa."
"Ha ha, được rồi, để đến lúc gặp mặt thì lấy ra!"
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Anh Bảo, tâm trạng phiền muộn của Hoắc Vân Thâm đã khá lên chút.
Anh đưa Anh Bảo trở lại thăm ba mẹ chủ yếu là bởi vì bệnh tình của ba khiến anh lo lắng.
Ba anh vốn đã tỉnh lại sau cơn nguy hiểm, nhưng bây giờ bệnh tình lại tái phát, bên bệnh viện lại gửi thông báo về bệnh tình nguy kịch.
Tâm nguyện lớn nhất của ba mẹ và ông nội chính là nhìn anh thành gia lập nghiệp, có đứa con của mình.
Nhưng mà bây giờ, anh sợ ba không kiên trì được bao lâu nữa.
Cuối cùng anh đã có con gái rồi, muốn đưa con bé đến để trấn an người nhà.
Không bao lâu, xe đã đến Bệnh viện Nhân dân Số 1.