"Đừng có gọi lung tung! Đã ly hôn từ lâu rồi!" Diệp Tầm đen mặt lại kêu lên.
"Cho dù đã ly hôn thì vẫn có thể tái hôn mà, chúng ta kết hôn lại đi! Trong trò chơi em thấy anh là đỉnh nhất, họp thành đội với anh rồi giết quái, chính là chuyện tuyệt nhất đỉnh nhất trên thế giới. Anh không biết lúc anh giết quái đẹp trai đến nhường nào, đẹp đến lồng lộn sao?"
Hoắc Tam Nghiên thực sự coi Diệp Tầm là anh hùng nam thần hoàn mỹ nhất trong lòng mình, bất kỳ ai cũng không sánh bằng anh ta, cô cảm thấy anh ta là người tốt nhất trên đời.
Diệp Tầm có tính kiêu ngạo bẩm sinh, trước đó bị Hoắc Vân Thâm và Hứa Hi Ngôn đả kích đến không ngừng phun máu, lòng tự tôn bị quét sạch, giờ phút này được Hoắc Tam Nghiên nâng lên làm vật báu, ít nhiều gì cũng đã giữ được tôn nghiêm đàn ông của anh ta.
Anh ta đột nhiên cảm thấy Hoắc Tam Nghiên cũng không đến nỗi đáng ghét đến thế.
"Nể tình cô thành kính như vậy, tôi sẽ cho cô thêm một cơ hội làm lại."