Ba? Con gái?
Hoắc Vân Thâm sững sờ, cha của Anh Bảo là Diệp Tầm?
Chẳng phải cô bé là con của chị Phương Tiểu Tranh sao?
Anh dùng ánh mắt dò xét nhìn sang Hứa Hi Ngôn đang đứng ở bên cạnh, cô cười nói: "Anh Hoắc, anh tới thật đúng lúc, có thể ăn cơm được rồi."
Hoắc Tam Nghiên giúp cô đẩy Hoắc Vân Thâm vào phòng khách, Hứa Hi Ngôn rót cho anh một ly nước rồi bảo anh ngồi đợi một lát, còn mình thì đi vào bếp chuẩn bị bữa tối.
"Chị cũng xuống phụ em, tiện thể học thêm mấy chiêu."
Hoắc Tam Nghiên đi theo Hứa Hi Ngôn vào phòng bếp, nhưng học tài nấu nướng là giả, còn muốn tìm hiểu Diệp Tầm từ miệng Hứa Hi Ngôn mới là thật.
Trong phòng khách còn lại hai người đàn ông cùng một đứa con nít.
Anh Bảo nằm bò trên bàn nhỏ uống trà chơi trò ghép hình, Diệp Tầm ngồi ở bên cạnh bé, anh ta ngẩng đầu lên nhìn Hoắc Vân Thâm ở đối diện, ánh mắt như đang suy nghĩ sâu xa:"Anh Hoắc, rốt cuộc anh có bao nhiêu thân phận?"