Dường như anh ta có thể khẳng định ngay rằng người phụ nữ này là cùng một loại người với mình.
Nếu cô ta có thể giúp mình một tay, lấy được quyền thừa kế thì chuyện Vân Hải ký hợp đồng với cô ta chỉ là việc cỏn con.
"Việc này rất đơn giản, vậy yêu cầu thứ hai thì sao?"
Hứa Tâm Nhu nhoẻn miệng cười một tiếng, giơ tay kéo cà vạt của Hoắc Cảnh Đường: "Thứ hai, cưới em, để em được làm bà Hoắc."
Khi nghe xong yêu cầu thứ hai, ánh mắt Hoắc Cảnh Đường càng trở nên thâm sâu hơn. Anh ta cũng biết rằng dã tâm của người đàn bà này không hề nhỏ, nhưng không ngờ đến việc cô ta còn muốn cưới mình.
"Em nghĩ mình đủ tư cách đó không?" Cách nói của anh ta cũng trở nên nguy hiểm thêm vài phần.