Nếu Hứa Tâm Nhu đã đồng ý, Hứa Tấn Sơn cũng hết sức sẵn lòng. Con gái ông ta vừa xinh đẹp lại thông minh, việc hạ gục được Hoắc Cảnh Đường chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi.
"Vậy thì được, đợi sau khi ba xuất viện sẽ sắp xếp sau."
"Vâng."
Hứa Tâm Nhu rất đắc ý, trong lòng đang tính toán làm sao mới có thể hạ gục được người đàn ông thâm sâu lạnh lùng như Hoắc Cảnh Đường?
Vì còn vội đi quay phim, Hứa Tâm Nhu phải rời khỏi bệnh viện. Cô ta không ngờ lại gặp được Hứa Hi Ngôn trong thang máy.
Hứa Hi Ngôn đợi sau khi ông nội ngủ mới để Diệp Tầm ở lại trong phòng trông chừng, còn cô về trước làm chút đồ ăn rồi tới sau.
Cô vào thang máy đi xuống, sau khi đến tầng một, lúc chuẩn bị ra khỏi thang máy thì cô cảm thấy cổ tay bị giữ chặt, cả người bị lôi ra khỏi thang máy.
Hứa Tâm Nhu kéo thẳng cô đến nơi ít người mới buông tay ra, Hứa Hi Ngôn nhận ra cô ta liền tức giận nói: "Chị kéo tôi ra đây làm gì?"