Tô Nhụy không muốn nghe cô nói nhiều: "Cái con chết tiệt này đúng là cái loại lấy oán trả ơn mà! Nhà họ Hứa dù gì cũng đã nuôi lớn mày, giờ ngay cả ba mày mày cũng đánh, tao phải đi báo cảnh sát để cảnh sát bắt mày vào tù!"
Hứa Hi Ngôn rất bình tĩnh giải thích: "Haizz, dì Tô, dừng lại! Có một chuyện tôi cần phải nói cho rõ ràng."
"Ông ta không phải ba tôi, sao tôi có thể có một người cha cặn bã không bằng cầm thú như ông ta được chứ?"
"Còn nữa, dì xem lại xem, nếu tôi đánh ông ta một lần đã bị bắt vào tù, vậy những năm qua Hứa Tấn Sơn đã đánh tôi biết bao nhiêu lần, ông ta phải ngồi tù bao nhiêu năm đây?"
"..." Tô Nhụy lập tức như quả bóng da xì hơi, sắc mặt còn khó coi hơn cả sh**.
Bà ta ngẫm lại thấy đúng là vậy, Hứa Tấn Sơn đã bạo hành Hứa Hi Ngôn khoảng chừng mười hai năm, nếu báo cảnh sát, chỉ e Hứa Tấn Sơn sẽ phải ngồi tù mục xương.