Diệp Tầm biết mình làm cho Hứa Hi Ngôn mất hứng, nhưng đến chết anh ta cũng không chủ động xin lỗi. Anh ta dang rộng vòng tay với Hứa Hi Ngôn, hi vọng quan hệ anh em của bọn họ có thể thân thiết trở lại như lúc ở nước E.
Nhưng chắc chắn bây giờ niềm hi vọng ấy sẽ khiến cho anh ta thất vọng, bởi vì từ khi Hứa Hi Ngôn thích Hoắc Vân Thâm, cô luôn luôn tự giác giữ khoảng cách nhất định với những người con trai khác.
Tốt nhất là không xảy ra bất cứ các hành động đụng chạm thân thể nào, trừ khi quay phim.
"Thôi đi Nhị sư huynh, em đâu phải là đứa trẻ nữa." Hứa Hi Ngôn nhún vai, miễn cưỡng cười.
Diệp Tầm cảm thấy khá thất vọng, nhưng hơn cả vẫn là tức giận không vui.
Anh ta không ngại đường xá xa xôi đến tìm cô, lo lắng cô bị người khác hãm hại. Thế mà bây giờ lại bị cô la ó, không hề có biểu cảm nào gọi là hoan nghênh anh đến, còn muốn đuổi anh ta đi nữa.
Anh ta là người đáng ghét như vậy sao?