Nếu như hôm nay anh ta thật sự chết trước mặt cô, cô có cảm thấy vui vẻ không?
Có thể buông xuống tất cả những điều trong quá khứ không?
Cô không biết.
Cô chỉ biết rằng, nếu anh ta chết rồi, trên đời này sẽ không có người tên Mã Hạo Đông này nữa, cô còn có thể hận ai đây?
Ngoài cửa nhà vệ sinh, Hứa Hi Ngôn đi thẳng vào phòng vệ sinh nam, Uyển Đậu cũng đi vào trong cùng với cô.
Hứa Hi Ngôn dừng bước, ngoảnh đầu trừng mắt với Uyển Đậu: "Chị vào nhà vệ sinh nam, em đi theo chị làm gì?"
Uyển Đậu ngẩn người, khi nhìn gương mặt đẹp trai của Hứa Hi Ngôn mới kịp thời phản ứng, chép miệng hỏi: "Anh Hi, anh muốn đi vào thật à?"
"Ừm hừm!" Hứa Hi Ngôn tặng cho Uyển Đậu một vẻ mặt "dĩ nhiên là thế rồi". Bây giờ cô đang mặc đồ nam, nếu như vào nhà vệ sinh nữ chẳng phải sẽ bị người ta coi là lưu manh mà bắt lại sao.
Thấy Hứa Hi Ngôn bước nhanh vào trong, Uyển Đậu chỉ đành xoay người đi vào nhà vệ sinh nữ ở phía đối diện.