Bầu không khí bỗng trở nên vô cùng ngượng ngùng, Hứa Hi Ngôn bèn lên tiếng phá tan sự gượng gạo này: "Chị Thiên Thiên hết giờ làm rồi đúng không? Tối nay chúng ta đi ăn chung đi, gọi cả Uyển Đậu nữa. Em mời mọi người."
Tiêu Vũ Thiên cố gắng không nhìn vào mắt của Mã Hạo Đông. Khi cô trả lời Hứa Hi Ngôn, giọng nói khá điềm đạm: "Sao lại để em mời được chứ?"
Hứa Hi Ngôn lập tức chớp lấy cơ hội, cắt đường lui của cô ấy: "Hay là chị mời?"
Tiêu Vũ Thiên: "…"
Hứa Hi Ngôn đã nói đến nước này rồi, nếu như Tiêu Vũ Thiên từ chối thì thành ra không nể mặt Hi Ngôn. Cô đành cười khẽ một tiếng: "Được, chị mời."
Khi bọn họ đang chuẩn bị đi thì nhìn thấy Mã Hạo Đông cũng hấp tấp chạy theo. Tiêu Vũ Thiên dừng chân lại, vẻ mặt không vui, nói: "Tôi nói này anh Mã, tôi mời hai cô gái này đi ăn, anh đi theo không thích hợp lắm đâu!"