"Ha ha..."
Hoắc Vân Thâm bị bé con chọc cười rất vui vẻ.
Một đứa nhóc biết cách làm vui lòng người khác như vầy, khiến người ta vui vẻ biết bao!
Hứa Hi Ngôn đẩy Hoắc Vân Thâm vào trong phòng, dưới sự giúp đỡ của Vương Đại Trí, cùng đỡ anh ngồi xuống sofa.
Bầu không khí sôi nổi khi có cô nhóc Anh Bảo đáng yêu này, không khí cả căn phòng bây giờ rất hài hòa, có món ăn thì ăn, có bài hát thì hát.
Vương Đại Trí và Phương Tiểu Tranh hát song ca với nhau, Hứa Hi Ngôn và Anh Bảo chia nhau ngồi ở hai bên của Hoắc Vân Thâm, một người nói chuyện cùng anh, người còn lại đút anh ăn.
Trong lúc Phương Tiểu Tranh đang hát, vô tình ngoảnh đầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sao lại có cảm giác như là sự ăn ý của một nhà ba người thế nhỉ?
Thật đấy, càng nhìn càng thấy giống.
Nhìn Anh Bảo và anh Hoắc xem, lúm đồng tiền trên mặt khi hai người cười lên giống y hệt nhau.