Người đầu tiên mà Sở Vũ Hách nghĩ đến là Dịch Tiêu, hắn ta lập tức cầm điện thoại di động lên mà gọi điện thoại cho anh ta. Không phải chờ lâu lắm, Dịch Tiêu thật sự đã vào nhà vệ sinh, đưa cho hắn ta một cuộn giấy.
"Tổng Giám đốc Sở, anh nhanh lên đi, nhà vệ sinh này sắp sửa chữa rồi."
Lúc đi thì Dịch Tiêu "có ý tốt" nhắc nhở hắn ta, sau đó lại thuận tay khóa cửa, đồng thời còn gắn một tấm bảng "Đang sửa chữa" ở ngoài nhà vệ sinh.
"Há, biết rồi."
Ở bên trong, Sở Vũ Hách luôn miệng đồng ý. Sau khi lau mông xong, hắn ta muốn ra ngoài nhưng lại phát hiện cửa không mở được.
"Này? Ở ngoài có ai không vậy? Ai đóng cửa rồi? Này..."
Cho dù Sở Vũ Hách đập cửa như thế nào cũng không có ai đến mở cửa cho hắn ta. Trong lòng Sở Vũ Hách thầm than đậu xanh, chuẩn bị gọi điện thoại kêu cứu, nào ngờ lại khổ sở nhận ra điện thoại không có tín hiệu.
Lúc nãy tín hiệu vẫn còn rất mạnh mà, sao bây giờ lại không có tín hiệu chứ?