Nhưng nó vẫn cứ về nước.
Vốn dĩ anh ta nghĩ rằng, Hoắc Vân Thâm bị tai nạn tàn phế như vậy, ông nội sẽ nghe theo đề nghị của đa số cổ đông, thay đổi ý định để mình tiếp quản công ty. Thế nhưng, cuối cùng mình chỉ nhận được chức danh Tổng Giám đốc đại diện tạm thời.
Thử hỏi, mình đã bỏ ra bao nhiêu tâm huyết và nỗ lực cho Công ty Giải trí Vân Hải, đã hi sinh cả tuổi trẻ và nhiệt huyết vì sự nghiệp này, nhưng cuối cùng thì sao?
Không phải vẫn để cho Hoắc Vân Thâm kiếm được hời sao?
Lần nào Hoắc Vân Thâm cũng dùng lí do "ý của ông nội" để làm lí do cho có lệ. Rốt cuộc là ý của ông nội hay là ý của chính Hoắc Vân Thâm nó thì chỉ có mình nó mới hiểu rõ!
Hoắc Cảnh Đường không nói thêm gì nữa, nhìn chằm chằm Hoắc Vân Thâm một lúc rồi đá cửa đi ra ngoài.
Hai anh em giải tán mà không vui vẻ gì, Hoắc Vân Thâm thở dài một hơi rồi xoa xoa hốc mắt mệt mỏi.