Hoàng Quốc Cường không thể chịu nổi nữa, hỏi Sở Vũ Hách bằng giọng thương lượng: "Tổng Giám đốc Sở, vậy chắc được rồi nhỉ? Đã quay nhiều cảnh như vậy rồi, cứ chọn đại một cảnh tốt nhất là được. Đừng để xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn."
Có điều Sở Vũ Hách lại muốn chỉnh Hứa Hi Ngôn đến chết. Gương mặt hắn ta nghiêm khắc, giọng điệu cương quyết:
"Sao có thể chọn đại được chứ? Đạo diễn Hoàng, bản thân ông là một đạo diễn, không phải là nên yêu cầu nghiêm khắc đối với mỗi một diễn viên hay sao? Nếu đã là diễn viên thì phải có thái độ của diễn viên. Cô ta không muốn quay thì bảo cô ta đi ngay đi!"
Muốn nhân cơ hội đuổi cô ra khỏi đoàn làm phim sao?
Sở Vũ Hách, anh thật là ác độc!
Hứa Hi Ngôn đã chịu khổ nhiều như vậy nên không thể từ bỏ dễ dàng được. Cô cố gắng bò lên, nhìn Sở Vũ Hách với vẻ căm hận.
Ngực cô đau đến mức không thở nổi nhưng cô vẫn cố gắng nhịn đau, tự nói với mình rằng nhịn một chút là xong.