"Ba ơi, ba có biết vừa nãy ở trên thuyền hải tặc, người ngồi bên cạnh con là ai không?"
"Dù gì cũng không phải là ba."
Đường Diệc Sâm sờ sờ mũi, anh ta và con trai bị chia sang ngồi hai hàng khác nhau, không ở cạnh nhau.
"Là Anh Đào Bảo Bảo đó!" Đường Phi Mặc nói.
"Ai cơ? Anh Đào Bảo Bảo à?"
Đến giờ Đường Diệc Sâm mới phản ứng lại, hét lên một tiếng: "A! Thật hay giả vậy? Vậy sao vừa nãy con không gọi ba chứ! Ba không được gặp rồi! Hầy, con trai, con xấu tính ghê đó, gặp được Anh Đào Bảo Bảo cũng không dẫn ba theo."
Bởi vì bỏ lỡ cơ hội gặp Anh Đào Bảo Bảo khiến Đường Diệc Sâm tiếc nuối tới mức giậm chân.
Đường Phi Mặc nhìn thấy dáng vẻ phát điên lên của ba mình thì cười ha hả, còn lâu cậu bé mới nói cho ba mình biết!
Anh Đào Bảo Bảo chỉ có thể là công chúa của một mình cậu thôi.
Ha, hi vọng lần sau còn có thể gặp lại Anh Đào Bảo Bảo thì tốt biết mấy!
…