Ngay sau đó, cái tổ ong vò vẽ rất lớn kia rơi từ trên xuống, đập trúng ngay đầu người phụ nữ nọ.
Bà ta kêu lên thảm thiết: "Ui da, cái gì vậy?"
Thật đáng đời bà ta, thế mà lại còn đá lên cái tổ ong một phát.
Tổ ong văng ra xa cả mét, bầy ong trong tổ tức giận bay hết ra ngoài.
Chúng vo ve vo ve một hồi, trong nháy mắt đã vây kín hai người phụ nữ, đốt bọn họ tới tấp.
"A a a…"
Hai người kia gào thét như heo bị chọc tiết.
Hứa Hi Ngôn nhảy xuống đất, vui vẻ chạy về, âm thanh tru tréo như sói hú phía sau vẫn vang lên không ngừng.
Cô trả súng cao su lại cho Lục Khiêm Thành rồi ghé vào tai Hoắc Vân Thâm nói nhỏ điều gì đó khiến anh bật cười, lắc đầu mấy cái.
Nên nói về cô như thế nào cho phải đây?
Vì muốn trút giận giúp anh mà cô chạy đi chọc tổ ong vò vẽ!
...
Lúc này, trong phòng chính nhà họ Hoắc đã có không ít khách khứa tập trung tại phòng khách rộng rãi mà trang nhã.