Mặc dù cô cầm thẻ của anh, nhưng cũng không cóýđịnh tiêu xài phung phí. Côđồng ý nhận thẻ chẳng qua là vì không muốn anh phải khó xử.
Sau nửa tiếng đồng hồ, một chàng thanh niên lanh lợi mặc chiếc áo khoác đen xuất hiện trước tầm mắt.
Chàng thanh niên mở cửa xe một cách thành thạo, sau đó ngồi xuống bên cạnh Hoắc Vân Thâm một cách hết sức tự nhiên. Hoắc Vân Thâm dùng ánh mắt lạnh lùng đầy ngờ vực nhìn chàng thanh niên nọ, trong đáy mắt anh còn lộ rõ sự sửng sốt.
"Sao thế? Không nhận ra tôi à? Tôi Cảnh Hi đây."
Hứa Hi Ngôn khẽ cong miệng, nở một nụ cười ấm áp. Mặc dù vẫn là nụ cười quen thuộc ấy, nhưng diện mạo côđã hoàn toàn thay đổi.
Hoắc Vân Thâm tò mò, thận trọng quan sát cô từ trên xuống dưới. Côđãđội một bộ tóc giả ngắn màu bạc, trên tai đeo một đôi khuyên sáng chói, khuôn mặt được make-up trông rất tuấn tú.