"Àà, suýt thì mình quên mất!"
Không phải Hứa Hi Ngôn và Hứa Tấn Sơn đã cắt đứt quan hệ rồi sao, Phương Tiểu Tranh nhớ lại chuyện năm xưa.
Năm năm không gặp, Hứa Tấn Sơn thay đổi không ít. Ông ta lái xe sang, vòng đeo cổ còn thô hơn cả xích chó, bụng bia to hơn trước rất nhiều, tóc cũng lấm tấm muối tiêu. Thế nhưng, bộ dạng ra vẻđứng đắn của ông ta thì lại chẳng hề thay đổi chút nào.
Ông ta tươi cười bước tới, giống như người cắt đứt quan hệ với Hứa Hi Ngôn năm năm trước không phải làông ta vậy.
Ông ta đánh giá Hứa Hi Ngôn một lượt từ trên đến dưới rồi nói: "Ngôn Ngôn, con về nước lúc nào, sao không về nhà? Nếu không phải ba nghe chị con nói con vào đoàn phim thì cũng không biết con về nước rồi đó."
"Ôi…! Tôi không nghe lầm chứ? Không phải đây chính làông Hứa Tấn Sơn, đạo diễn lớn tiếng tăm lừng lẫy của Giải trí Vân Hải đây sao? Đột nhiên ông quá bộđến đây là có chuyện gì thế?"
Ông ta còn không ngại tự xưng là ba?