Kim Linh Nhi lễ phép gọi: "Tổng giám đốc Đỗ."
Đỗ Tranh nhìn cô ấy, trong đôi mắt nghiêm túc trước giờ lóe lên vẻ ngạc nhiên không dễ nhận ra. Lần trước, lúc bất ngờ gặp cô gái này, cô nàng bị đuổi khỏi trường quay, như một cô bé ăn mày nhếch nhác không có nhà để về. Bây giờ trang điểm xinh đẹp, mặc váy đính những nụ hoa nhỏ màu hồng nhạt, xinh đẹp đứng dưới ánh mặt trời buổi chiều đầu thu, đôi mắt sáng trong liếc nhìn, tựa như biến thành một người khác.
Anh đã từng gặp rất nhiều cô gái xinh đẹp, nói một cách công bằng, Kim Linh Nhi không được xem là đẹp.
Nhưng có lẽ vì hai lần gặp gỡ quá trái ngược, quả thật khiến người khác khắc sâu ấn tượng."
Anh khẽ gật đầu với Kim Linh Nhi: "Hoan nghênh."