Phượng Côn nói với cô: "Đó đương nhiên là ông trẻ của Bùi Tử Hành - Bùi Trấn Viễn rồi, nhân vật mà đến Bùi Tử Hành cũng phải kiêng nể ba phần. Chỉ cần liên hệ được với ông ta, nói cho ông ta biết em đã mang thai, vậy thì chắc chắn cho dù phải loại bỏ muôn vàn khó khăn, ông ta vẫn phải đưa em ra khỏi nơi này, nghĩ trăm phương ngàn kế để phá thai cho em."
Hạ Lăng ngây ra, vậy mà cô lại quên mất ông cụ này.
Cũng đúng, nếu ông cụ này mà biết được cô đã có thai thì nhất định sẽ nổi trận lôi đình, tuyệt đối không cho phép cô sinh đứa con riêng này ra. Cô hơi bi ai, kết quả lại phải cầu xin sự giúp đỡ kẻ vẫn luôn ghét vô cùng. Hạ Lăng cúi đầu, khẽ vuốt ve vùng bụng dưới phẳng lì của mình rồi nói: "Vậy phải nghĩ cách truyền tin đi."
"Anh giúp em." Phượng Côn nói.
Hai người bàn bạc quyết định xong, Phượng Côn vỗ tay cô, tạm biệt rồi rời đi.