Lệ Lôi hằm hè: "Vậy chờ tôi và Tiểu Lăng hưởng tuần trăng mật xong sẽ xách vali tới chọn."
Mí mắt của Đỗ Vân Phong giật giật, vali? Rốt cuộc ai mới coi mình là người ngoài? Anh ta ngoài cười nhưng trong không cười mà nhìn Lệ Lôi: "Vợ cậu và cháu tôi đến còn được, cậu thì không cần đâu."
Lệ Lôi chửi rủa anh ta hẹp hòi rồi quay sang dặn vợ phải chọn món đồ quý nhất.
Mọi người cười nói vui vẻ, gió biển ấm áp thổi nhẹ, chiếc váy cưới trắng tinh điểm ngọc trai và vỏ sò của Hạ Lăng tỏa ra chút ánh vàng dưới ánh mắt trời. Bỗng không rõ bên kia có ai hô lên…
"Nhìn kìa, thuyền cướp biển!"
Mọi người đều quay đầu nhìn lại thì thấy thuyền cướp biển đông nghịt chẳng biết đã xuất hiện ở đường chân trời xanh thẳm tự lúc nào. Trên mui của mỗi chiếc thuyền đều treo cao cờ đầu lâu và được trang bị đại bác dữ tợn, oai phong. Bọn họ dàn trận thành hình mũi nhọn mà tiến về du thuyền kết hôn bằng tốc độ nhanh nhất, như thể chỉ trong nháy mắt đã tới ngay trước mặt rồi.