Cô gái trong phòng có thân hình vô cùng gầy gò đang nửa quỳ trên mặt đất, hai tay bị còng lên cao bởi còng tay được làm từ thép không gỉ màu đen, chỗ cổ tay bị xước có vệt máu nhỏ đã khô chảy uốn lượn xuống.
Cô ta yếu ớt ngẩng đầu lên, trông thấy Vệ Lăng Nam, trên gương mặt trắng bệch hiện lên vẻ sợ hãi.
"Không cần sợ hãi đến thế đâu." Giọng Vệ Lăng Nam vô cùng dịu dàng. Hắn đi đến trước mặt cô ta, duỗi hai ngón tay ra nâng cằm cô ta lên: "Hôm nay không bắt cô đi làm thí nghiệm, tôi tới để báo cho cô một tin vui."
Sự sợ hãi trong mắt Hạ Vũ chẳng những không tiêu tan mà càng trở nên dày đặc hơn.
Ma quỷ… Người đàn ông này chính là ma quỷ!