Hạ Lăng không lên tiếng.
Đúng vậy, anh có thể làm cho cô rất nhiều chuyện: thuê nhà cho cô, tặng cô những bộ lễ phục cao cấp, xông vào vòng vây cứu cô lúc cô bị người ta bắt cóc. Thế nhưng, những chuyện anh không làm được còn nhiều hơn thế: không cho cô dọn nhà đi, không cho cô mang trang sức khác, ngay cả khi làm chuyện đó cũng phải ép buộc cô, làm trái mong muốn của cô.
Anh thế này thì có tư cách gì mà nói: "Hễ là chuyện anh có thể làm cho em thì anh đều làm" chứ?
Chuyện đến nước này rồi, có tranh cãi cũng vô ích.
Hạ Lăng trở mình, quay lưng về phía Lệ Lôi: "Em mệt!"
Vẻ mặt Lệ Lôi hơi căng thẳng, nhìn bóng lưng gầy gò của cô hồi lâu rồi mới quay người bước ra khỏi phòng.