"Lão đại, hôm nay tôi không bận gì hết, có muốn chơi mấy ván Bàn tay của Thượng Đế không?"
Chờ Lữ Mông và Thạch Chí Khang đi ra ngoài, Hàn Sâm lại chủ động tìm Trương Dương.
"Được quá đi chứ."
Trương Dương không nói hai lời đã đồng ý, sau đó lập tức đăng nhập vào Bàn tay của Thượng Đế rồi gửi lời mời cho Hàn Sâm.
Hàn Sâm nhấn đồng ý, tiến vào phòng Trương Dương. Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng kỳ dị, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười gian.
Lúc chơi với ba người bạn cùng phòng, hắn chỉ đánh điểm sáng ở bên mình chứ không hề lấn sân qua bên ba người Trương Dương.
Vì muốn cho Trương Dương đi tìm người khác để chơi, lần này Hàn Sâm quyết định phải làm cho Trương Dương muốn đấu cũng không đấu được, xem cậu ta còn vui vẻ nổi không.
Từ sau khi ăn cơm trưa cho đến trước giờ ăn cơm tối, suốt cả buổi chiều bốn năm tiếng đồng hồ, Hàn Sâm và Trương Dương đã chơi không biết bao nhiêu ván.