La Tố Lan bật cười: "Nghiêm túc mà nói thì đây là hai vấn đề. Thứ nhất, năm đó mẹ và cha con bỏ trốn kết hôn, bị trục xuất khỏi nhà, nên nói nghiêm túc thì mẹ không còn là người của nhà họ La nữa. Thứ hai, tại sao chúng ta lại bị chú hai và các cô của con bắt nạt, nói thế nào nhỉ, cái này rất khó giải thích, con cứ coi như chúng ta nợ họ là được."
"Nợ họ? Có ý gì ạ?" Hàn Sâm không ngờ đáp án lại như vậy, hơi giật mình nhìn La Tố Lan.
"Thật ra mẹ cũng không hiểu lắm, là cha con nói với mẹ thế, ông ấy cũng không nói rõ nguyên nhân là gì." La Tố Lan vừa cười vừa nói.
"Cha con... Ông ấy... Ông ấy chết thật rồi sao?" Trong lòng Hàn Sâm trào lên chút hi vọng, hắn chỉ nhớ lúc đó cha mình xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đến thi thể cũng không tìm được.