Đây là một nữ dị linh, trên người mặc hộ giáp bằng lụa mỏng thướt tha, hai chân trần lộ ra trông xinh đẹp tuyệt trần, đôi tai nhọn hoắt, sau lưng có đôi cánh trông giống đôi cánh bướm, tóc tím mắt sáng, đúng là một tinh linh vô cùng mỹ lệ.
Vương Vũ Hàng nhìn kĩ nữ tinh linh kia rồi cười khổ: "Tôi thấy hơi hối hận rồi, nữ dị linh xinh đẹp như thế kia mà, dù sao cũng phải liều mạng thử, nhỡ giành được dị linh thì sao?"
"Nếu chú út có hứng thú thì giờ chúng ta cứ cùng nhau đi vào, tùy duyên mỗi bên!" Hàn Sâm mỉm cười đáp.
"Được rồi, người nhà họ Vương đã nói thì không bao giờ nuốt lời, Tiểu Hàn đi đi." Vương Vũ Hàn xua tay nói.
Hàn Sâm cũng không khách sáo nữa, lao thẳng vào trong thần điện dị linh. Dị linh nọ thấy Hàn Sâm đi tới thì xông lên.
Dị sinh vật còn có đường lui, nhưng cô thì không, chỉ có cách quyết chiến đến cùng.