Hàn Sâm vừa đi vào thành bảo hộ kim loại thì bỗng nhìn thấy một bóng người bay tới đảo Thần Vực, Hàn Sâm thoáng nhíu mày: "Mình đã hạ lệnh cho người ở băng nguyên không được đi đến gần đảo Thần Vực rồi mà, ai dám làm trái với lệnh cấm?"
Đứng trên tường thành, Hàn Sâm nhìn người kia dần bay tới vùng phụ cận thành bảo hộ kim loại, người nọ không có thú cưng giống như Tiểu Ngân Hồ, vừa tới được đảo Thần Vực đã bị rất nhiều dị sinh vật công kích.
Ấy vậy mà người kia vẫn điên cuồng tàn sát xông về phía trước, máu văng tung tóe cả trời cao, xương chất đầy đồng, đương nhiên không có dị sinh vật nào có thể ngăn cản được bước chân của hắn ta, cứ thế đánh thẳng về hướng thành bảo hộ kim loại.
Rất nhanh sau đó, Hàn Sâm đã nhìn thấy dáng dấp của người nọ rõ ràng, một người đàn ông tóc đen giáp đen, đôi mắt trời sinh đã vô cùng tuyệt mỹ, trong tay hắn ta là một cây cổ kiếm bằng đồng thau, kiếm pháp vừa nhanh vừa độc, mỗi đường kiếm tỏa ra rất nhiều kiếm khí dọc ngang.