Mười bước... Hai mươi bước... Ba mươi bước...
Mọi người cũng đã đoán được, Y Đông Mộc cách Hàn Sâm khoảng chừng năm mươi bước, nếu như Hàn Sâm không chủ động ra tay, Y Đông Mộc sẽ ở vọt tới trước mặt hắn ngay khi vừa kết thúc hơn năm mươi bước đó.
Mà lúc này mới đi ba mươi bước, khí thế trên người của Y Đông Mộc đã rất mạnh mẽ rồi, giống như có thêm thần lực, mỗi một bước đều khiến khí thế trên người gã trở nên càng mạnh hơn, gần như sắp ngưng tụ thành thực thể.
Bước ra một bước, giống như thủy triều dồn dập bên dưới, từng luồng khí mênh mông cuồn cuộn tấn công về phía Hàn Sâm, có cảm giác áp bách giống như mưa gió sắp đến, sóng lớn ngập trời.
Nhưng Hàn Sâm vẫn không động, chỉ bình tĩnh và lặng lẽ đứng nhìn Y Đông Mộc, bất động như núi giữa cơn sóng gió.
Uỳnh!
Mỗi một bước, hơi thở trên thân Y Đông Mộc lại càng cuồn cuộn như nước thủy triều, giống như sóng to gió lớn, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ cắn nuốt Hàn Sâm.