Hàn Sâm không rảnh để tốn hơi thừa lời với Uông Đông Lăng, hắn triệu hồi vật cưỡi Tam Nhãn Thú biến dị ra rồi nói với Vương Manh Manh: "Manh Manh, chúng ta đi thôi."
Hàn Sâm đã được chứng kiến sự đáng sợ của hồ vương thần huyết, chưa chắc đám Hắc Vũ Thú này sẽ không giống con hồ vương kia. Thi thoảng chúng nó lại xuất hiện mang đến dự cảm chẳng lành cho Hàn Sâm, hắn đã đưa Vương Manh Manh ra thì nhất định phải có trách nhiệm vơi sự an toàn của cô, huống hồ gì Vương Manh Manh còn tin tưởng hắn như thế.
"Chị Bình Tình, chúng ta cùng đi nhé?" Vương Manh Manh cũng triệu hồi gấu trắng của mình ra, vừa quay đầu lại theo Hàn Sâm vừa hỏi Hoàng Phủ Bình Tình.
Hoàng Phủ Bình Tình gật đầu, cũng triệu hồi vật cưỡi của mình ra, xoay người nhảy lên đi theo hai người Vương Manh Manh.
Uông Đông Lăng bất đắc dĩ đành triệu hồi vật cưỡi của mình ra đi theo họ, nhưng miệng vẫn làu bàu: "Mấy con Hắc Vũ Thú thôi chứ có gì ghê gớm đâu."