Hàn Sâm nheo mắt nhìn Di Tinh Đại Đế, nói: "Theo ý ngươi thì hễ ai không hiểu đạo cũng đều là chủng tộc thấp kém phải không? Thế thì ngươi giải thích thử xem đạo trên tảng đá dạ quang kia là gì? Nếu ngươi không giải thích được thì ngươi cũng chỉ là chủng tộc hạ đẳng mà thôi."
Trong mắt Di Tinh Đại Đế lóe lên tia nhìn hằn học. Hắn ta lãnh đạm nói: "Ngươi không xứng để biết nhiều như vậy."
"Xem ra cũng chỉ là một tên ngu xuẩn giả mạo giống loài thượng đẳng mà thôi. Đạo đơn giản thế mà không hiểu, đúng là làm mất mặt dị linh. Sau này ra ngoài đừng có tự xưng mình là đại đế nữa… không đúng… đừng có tự xưng mình là dị linh luôn đi. Tộc dị linh không dám nhận ngươi đâu, một con người như ta còn thấy xấu hổ cho ngươi nữa là..." Đã là kẻ địch thì Hàn Sâm chẳng thèm khách sáo. Hắn tuôn một tràng dài như bắn súng liên thanh, không cho Di Tinh Đại Đế bất cứ cơ hội nào mà phản pháo, khiến tên này nghẹn họng mới thôi.