"Đậu má, Phi Thiên Giao Ngư mở mười khóa gen và Quỷ Dạ Xoa âm hiểm xảo trá là thế, mà quả Bích Lạc vừa thấy đã cắm vào người ngay. Thảo nào đến cả nữ đại đế cũng không dám tự mình hái nó. Đáng sợ thật." Hàn Sâm âm thầm cảm thấy may mắn vì mình không hấp tấp đi hái trái cây, nếu không chỉ e kẻ gặp xui xẻo đã là hắn rồi.
Nhưng Hàn Sâm nghĩ đi rồi nghĩ lại. Đến cả đại đế và sinh vật thần siêu cấp bùng nổ còn không hái được quả Bích Lạc xuống, vì sao nữ đại đế lại cho rằng người đàn ông loài người kia sẽ hái được nó chứ?
Hàn Sâm náu mình trong rừng cây rồi ngước lên nhìn người đàn ông trên núi với ánh mắt hồ nghi. Dường như hắn ta thật sự không biết bay, chỉ chậm rãi trèo lên với tốc độ không nhanh lắm, không biết là do không muốn leo nhanh hay là không thể leo được nhanh hơn.
Nữ đại đế vẫn quần nhau chí tử với Phi Thiên Giao Ngư trong hồ. Nước hồ cuộn trào dữ dội, cô ta khống chế bảo tọa đồng xanh lơ lửng giữa không trung.