"Ông nó, ông đừng tức giận, tim ông không chịu nổi đâu!" Bà cụ Phong vội đi tới, lúc ông cụ Phong đang định tát cái nữa, bà vội vàng chụp lấy tay ông: "Bất luận như thế nào, dù Minh Châu đã làm sai điều gì thì con bé cũng là con cháu nhà mình, ông không thể nặng tay được!"
"Tôi chỉ tát nó hai cái để nó nhớ lâu, để nó biết cái gì gọi là liêm sỉ! Tôi còn chưa dùng gia pháp đâu!" Ông cụ Phong tức giận nói.
Gia pháp sao?
Phong Minh Châu nhớ lại lúc còn rất nhỏ, hình như là sau khi ba mẹ cô ta bất cẩn đánh rơi em gái xuống biển trên du thuyền, về đến nhà, hai cụ biết chuyện đã xảy ra thì vừa tức vừa hận, vừa đau mà không có chỗ nào trút ra được. Cuối cùng không biết ông nội lấy cây mây từ đâu ra rồi quất vào lưng ba cô ta. Cô ta nhớ cảnh tượng lúc đó, nhìn thấy chính là hình ảnh ba cô bị quất đến mức máu chảy đầm đìa, có phải lúc đó trong lòng mọi người còn đau đớn hơn cả nỗi đau thể xác không?
Nhưng vậy thì sao chứ?