Trước cửa sổ khách sạn, Lệ Nam Hành thản nhiên nói với người ở bên kia: "Thêm tiền."
Nghe thấy boss "trả lương" khi họ nói như vậy, hai người đang dựa vào thân cây như bùng nổ kỹ năng diễn xuất mà nói ra đủ loại lời thoại cảm động lòng người.
Phong Lăng nghe mà thấy hơi mơ hồ, trong lòng lại khẽ run rẩy.
Cô lại nghĩ đến tất cả những chuyện đã xảy ra với mình và những việc Lệ Nam Hành đã làm vì mình...
Phong Lăng xách bữa sáng đã sắp nguội trong tay, bước nhanh qua đường trở lại khách sạn.
Lúc vào phòng, cô thấy Lệ Nam Hành đang đứng trong phòng khách, bưng một ly cà phê, thấy anh nhìn mình bằng vẻ mặt vẫn hơi ngái ngủ, sau đó cứ lẳng lặng như thế định quay về phòng ngủ.
Phong Lăng mím môi, đi vào nói: "Đừng ngủ nữa, ăn sáng đi."
Bước chân của người đàn ông dừng lại, anh đảo mắt nhìn bóng lưng đã đi tới cạnh bàn ăn của cô: "Bữa sáng gì cơ?"