Một tiếng "ưm" này của cô khiến người đàn ông vốn dĩ đã bình tĩnh, bất ngờ siết chặt lấy cằm Phong Lăng nhìn cô. Bầu không khí yên bình lúc này như sắp bị xé toạc, có một áp lực nào đó đang dần đè nặng lên người Phong Lăng khiến cô cố gắng mở mắt theo bản năng, nhưng chỉ có thể hé được một lát, lờ mờ thấy người đàn ông đang kề sát bên mình.
Sắc mặt của Lệ Nam Hành vì dục vọng mà càng trở nên thâm trầm, khuôn mặt đẹp trai bị che khuất một phần bởi ánh sáng, bóng của anh đang đổ xuống mặt cô.
"Còn chưa chịu tỉnh?" Người đàn ông thấp giọng hỏi, nhưng giọng điệu của anh vẫn rất dịu dàng.
Phong Lăng cứ nhìn anh mãi, chậm rãi, từ từ, chớp mắt vài cái.
Cô cứ nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của anh.
"Có nhớ ra đây là đâu không? Nhớ ra tôi là ai không? Có ý thức được mình đang ở trong hoàn cảnh nào không?" Người đàn ông nhìn Phong Lăng bằng ánh mắt sâu thẳm, sắc bén.