Lệ Nam Hành như cười như không, nhẹ nhàng nói: "Nguyên nhân em không gọi người đuổi anh ra ngoài, lẽ nào không phải vì em sợ họ bị thương à?"
Phong Lăng: "…"
"Rốt cuộc anh muốn làm gì?"
"Đợi em thu nhận thôi."
"Một người như anh mà còn muốn tôi thu nhận? Dù tôi nhận anh thì kết quả cũng vậy thôi, tôi và anh không còn bất kỳ khả năng nào nữa rồi!" Phong Lăng đã nói rõ ràng lắm rồi.
Lệ Nam Hành gật đầu một cách nghiêm chỉnh: "Thế thì em chỉ thu nhận anh một cách đơn thuần thôi, anh không dụ dỗ em đâu, anh sẽ làm trợ lý cho em thật đàng hoàng, em thấy sao?"
Phong Lăng: "…"
Trên trán người đàn ông này viết hai chữ "có bẫy" cực lớn.