"Không thể nhảy xuống được, sau khi khoang dầu nổ tung thì dầu trong đó đã tràn ra ra biển, chắc chắn phải cháy một lúc lâu nữa mới ngừng, cũng không biết liệu nó có nổ thêm lần thứ hai nữa không!" Người trên thuyền cứu viện của quân đội ra sức giữ chặt Kiều Phỉ lại: "Không được nhảy xuống!"
"Không được! Phong Lăng đã bị thương trong vụ nổ đó rồi, bây giờ cậu ấy không thể tự bơi được, còn chậm trễ nữa thì cậu ấy sẽ chết đấy! Các người buông tay ra! Buông ra!"
"Anh bình tĩnh lại đi..."
"Phong Lăng là thành viên của căn cứ chúng tôi, hơn nữa còn là đội viên của đội bắn tỉa bọn tôi, cậu ấy không thể xảy ra chuyện gì được!" Kiều Phỉ phẫn nộ đẩy người ở phía sau ra. Anh ta không tiếp tục phí lời với đám người kia thêm nữa, dứt khoát tung người nhảy xuống mặt biển vẫn đang bốc cháy hừng hực.