Mày của Mặc Cảnh Thâm khẽ nhướng lên: "Nghĩa là anh có thể hôn à?"
Quý Noãn: "..."
Lúc trước khi chưa đi đến Los Angeles, chẳng phải dù là ở Bắc Kinh hay nơi nào khác thì anh cũng cứ muốn hôn là hôn à? Sao bây giờ đã nghiện lại còn ngại nữa? Hay anh biết rõ bây giờ cô đã hóa giải được khúc mắc trong lòng, nên định khôi phục lại bản chất cáo già?
Quý Noãn liếc anh: "Còn lâu."
Cô nói xong liền lách người bước đến bàn ăn, đặt bát xuống rồi vội vàng quay người đi vào bếp, vừa đi vừa nói: "Anh ăn trước đi, em cũng tự lấy thêm một bát nữa, đói quá."
Mặc Cảnh Thâm nhìn cô không trả lời, nhưng vẫn nghe lời bước đến bàn ăn.