Tiêu Lộ Dã nhướng mày, nhàn nhạt đáp: "Nếu Dung Yên biết Mặc Cảnh Thâm từng kết hôn, hơn nữa đến bây giờ cũng chỉ có một người phụ nữ, thậm chí đến Bắc Kinh mà cũng đưa em theo thì cô ta đã hiểu rồi, sẽ không lằng nhằng đâu."
"Đúng vậy, cô Hai nhà họ Dung không lằng nhằng nữa, nhưng mấu chốt là hình như anh trai cô ta không định bỏ qua như vậy."
"Bỏ qua hay không, cũng không phải do anh ta nói. Ngược lại có thể do anh ta nhìn em ngứa mắt, dù gì từ trước đến nay nếu đồ mà em gái anh ta thích thì anh ta đều giúp cô ta đạt được bằng mọi cách. Hiện giờ hiếm khi cô em gái ngưỡng mộ một người đàn ông, cho dù Mặc Cảnh Thâm không để mắt tới cô ta, thì Dung Thành cũng sẽ không dễ dàng dừng tay như vậy."
Quý Noãn liếc nhìn về phía lầu hai, Dung Thành đã lên rồi, cô lại nhìn sang Tiêu Lộ Dã: "Tôi có nên lên không? Bên trên có những ai? Bọn họ sẽ không đánh tôi đấy chứ?"