Trong chớp mắt Phong Lăng nổi lên nghi ngờ. Bỗng nhiên cách đó không xa, bên trong nhà vệ sinh vang lên tiếng kêu la thất thanh.
"Á!!!"
Giọng hét kia không giống như của Quý Noãn, nhưng lại vô cùng hoảng hốt. Tiếng kêu ấy bị chìm ngập trong căn phòng ồn ã, chỉ có người vừa đi đến gần chỗ đó như Phong Lăng mới có thể nghe rõ.
Phong Lăng bước nhanh vào nhà vệ sinh nữ, giơ tay lên muốn đẩy ra, nhưng lại phát hiện cửa bị khóa trái!
"Bà Mặc? Cô có ở bên trong không?" Phong Lăng nhíu mày cảnh giác, áp sát cửa, thấp giọng hỏi.
Bên trong yên tĩnh, không có ai trả lời, ngay cả tiếng người vừa rồi hét lên sợ hãi cũng lặn mất tăm.
Phong Lăng bất chợt nhấc chân lên, đạp mạnh lên cửa. Tiếng động lớn làm kinh động đến tất cả mọi người trong phòng tiệc. Ngay khoảnh khắc cửa khóa nhà vệ sinh bị đạp xuống, Phong Lăng vội vã đẩy cửa bước vào, ánh mắt sắc bén tìm kiếm nhưng bên trong nhà vệ sinh không hề có một bóng người.