Máu tươi đầy đất, không thể biết được là của ai. Quý Noãn không nhìn thấy vết máu trên áo sơ mi đen mà Mặc Cảnh Thâm đang mặc, nhưng cô biết vừa rồi anh đã bị thương, hơn nữa còn bị thương rất nặng.
Chỗ nào phía sau báng súng cũng cứng và bén nhọn, lưng và đầu anh nhất định là đã chằng chịt vết thương.
Nơi chật hẹp và ẩm ướt sau gian nhà gỗ này trở nên yên tĩnh vì hai tên kia đã ngã bất tỉnh.
Cổ áo của Quý Noãn được may dây thun, nên lúc bị kéo xuống không bị xé rách, Mặc Cảnh Thâm kéo mạnh vai áo cô lên, im lặng ôm chặt cô vào lòng.
Rất chặt, vòng ôm cực kỳ sít sao.
Sau khi hai tên kia ngã xuống đất không được bao lâu, phía trước nổ ra ra một tràng âm thanh huyên náo. Máy bay trực thăng rốt cuộc cũng bao vây chặt chẽ nơi này, như Mặc Cảnh Thâm nói, có không ít bom được ném xuống.
Mặc Cảnh Thâm buông Quý Noãn ra, sau đó nắm lấy cổ tay cô, kéo cô về hướng không bị bom khói rơi trúng.