Ở đây bây giờ bất cứ lúc nào cũng có thể bị máy bay giội bom.
Mặc Cảnh Thâm đang định dẫn Quý Noãn ra phía sau khu rừng, nghe được câu này thì lập tức quay lại nhìn cô.
Thấy anh lập tức ngưng bặt, không nói một câu mà nhìn mình chằm chằm, ánh mắt sâu thẳm dán lên người cô, Quý Noãn sợ anh tưởng mình đang nói đùa, bèn giơ tay lên ôm chặt cánh tay anh, nói rành mạch từng chữ: "Anh không nghe sai đâu, Mặc Cảnh Thâm, em đang mang thai."
Anh đứng bất động trước mặt cô.
Quý Noãn vốn định nhắc đến chuyện mang thai để xoa dịu tâm trạng, làm anh vui vẻ nhẹ nhõm hơn một chút. Nhưng từ ánh mắt dữ dội mãnh liệt của anh, cô cảm thấy anh không những không mấy vui vẻ, mà còn có thể đang muốn mắng cô.
Cô đang mang thai mà còn chạy đến nơi này, đúng là thiếu đòn rồi. Quý Noãn cũng tự hiểu rõ, trong lòng u ám.