Quý Noãn cúi đầu nhìn xuống dãy số hiển thị trên màn hình.
Vừa nhìn thấy là số của Mặc Cảnh Thâm, cô ngồi bật dậy, gấp gáp nhận điện thoại: "A lô?"
Điện thoại kết nối, Quý Noãn nghe được tiếng kết nối nhưng đầu dây bên kia lại rất yên tĩnh, dường như loáng thoáng nghe thấy tiếng hít thở nhè nhẹ, giống như cách điện thoại hơi xa vậy.
"A lô? Cảnh Thâm!" Quý Noãn nắm chặt điện thoại: "Anh đang ở đâu? Bây giờ anh…"
"Bíp!!!"
Điện thoại đang kết nối bỗng gián đoạn, tất cả không quá năm giây.
Quý Noãn khựng lại nhìn điện thoại một chút, đã tắt máy, tổng thời gian trò chuyện là bốn giây.
Không hiểu tại sao, tim Quý Noãn bỗng dưng đập nhanh. Cô nhìn đăm đăm vào thời gian lịch sử cuộc gọi ngắn ngủi kia, rồi bước nhanh ra khỏi phòng, chạy đến phòng dành cho khách của Phong Lăng, đập mạnh cửa.