Quý Noãn đẩy cửa đi vào, nhìn phòng khách sáng trưng trong căn hộ.
Phong Lăng chần chừ đứng ngoài cửa. Nếu ông Mặc tới, vậy tối nay cô không cần ở với Quý Noãn rồi. Sau khi chần chừ một lúc, cô vẫn quyết định không bước vào.
Căn hộ này rất lớn, từ cửa đến phòng ngủ cách khá xa. Nhưng cửa phòng ngủ đang đóng, bên trong lại không có ánh sáng, ngoại trừ phòng khách thì chỉ có phòng bếp là sáng đèn.
Vì sao lại là phòng bếp?
Có thật là Mặc Cảnh Thâm đã đến không?
Quý Noãn không khỏi có loại cảm giác vừa nôn nao vừa hoảng loạn.
Vốn dĩ trước đó cô đã chuẩn bị sẵn những lời sẽ nói, muốn nói thật ra mình luôn tin tưởng anh. Lúc nói ra những lời kia, không phải cô nghi ngờ tình cảm và hôn nhân giữa bọn họ, chỉ là cô nhất thời bị bao vây trong đó, nói quá trực tiếp những lời muốn nói, lại bỏ quên sự tin tưởng vẫn luôn tồn tại giữa bọn họ.