Vốn điện thoại còn khá đầy pin, nhưng Quý Noãn cứ thỉnh thoảng lại mở lên nhìn, tới lui mấy lượt thì pin gì cũng cạn sạch.
Tuy rằng Phong Lăng đeo tai nghe, nhưng mắt vẫn chú ý đến động tĩnh bên này. Cô rất muốn khuyên Quý Noãn cứ gọi điện thoại cho Mặc Cảnh Thâm đi, đừng dùng dằng như vậy nữa. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ Quý Noãn như vậy, cô suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn chọn lựa im lặng.
***
Cuối tuần, Lăng Phi Phi kiên trì mời mọi người ăn cơm, cho dù bọn họ có thoái thác thế nào thì cô ta vẫn muốn mời, bảo là muốn giao lưu tình cảm một chút. Dù gì bọn họ cũng ở chung ba tháng, cũng xem như đã từng là bạn cùng phòng.
"Cô muốn ăn gì?" Lăng Phi Phi thấy Bạch Vi và Phong Lăng không để ý mình, vì vậy lôi kéo cánh tay Quý Noãn hỏi.
Vốn Quý Noãn muốn tránh, nhưng lại bị Lăng Phi Phi quấn chặt. Thêm nữa, bọn họ còn phải sống chung hơn hai tháng, dù sao cũng không nên làm căng quá. Vì vậy, cô không phản ứng gì, thuận miệng nói: "Tùy cô, cái gì cũng được."