Quý Noãn bị anh nhồi cho một miếng trứng gà. Cô nhai nhồm nhoàm nói: "Trải nghiệm này hiếm khi mới có được. Anh cảm thấy thế nào?"
"Chẳng ra cái gì. Anh cảm thấy mình như có thêm một đứa con gái." Mặc Cảnh Thâm gắp cho cô ít rau, không chờ cô nói lại đã đút luôn vào miệng cô.
"Sau này nếu chúng ta có con gái thì sợ là anh sẽ cưng chiều con đến tận trời mất."
Cặp mắt tuấn tú của Mặc Cảnh Thâm hơi nhướng lên: "Hay là bây giờ sinh luôn đi?"
Quý Noãn húp thìa canh anh đút rồi nói: "Chờ em từ thành phố T quay về rồi cân nhắc thêm."
Nhắc đến thành phố T, Mặc Cảnh Thâm lãnh đạm nói: "Giáo sư của Đại học T mà ba em giới thiệu đúng là có bề dày kinh nghiệm. Hơn nữa ông ấy còn là giáo viên đào tạo ra rất nhiều chủ doanh nghiệp, cũng có rất nhiều học sinh hâm mộ tiếng tăm tìm đến. Khóa học mở rộng của trường Đại học T có đến bốn năm chục sinh viên một lớp. Em chắc chắn có thể quen với kiểu học này chứ?"