Quý Noãn bĩu môi: "Không được, em chỉ thích hợp làm bà xã của anh, được anh hôn hôn ôm ôm nâng niu gì đó thì được, chứ nếu để anh làm thầy em thì chắc chẳng được mấy ngày đã bị anh mắng cho vỡ tim."
Gương mặt tuấn tú của Mặc Cảnh Thâm càng lúc càng vui vẻ, duỗi tay đặt bát canh trước mặt cô: "Sao anh lại mắng em được?"
Được rồi, chắc là anh sẽ không mắng cô, nhưng anh sẽ dùng hành động làm cho cô khóc lóc từ đêm cho đến sáng. Đó chẳng phải là hình thức trừng phạt tàn bạo hơn sao?
"Em ăn cơm đi đã, đừng ngẩn người ngồi đấy." Mặc Cảnh Thâm nhắc nhở.
Quý Noãn nâng bát lên bắt đầu ăn, nhanh chóng ăn xong rồi chạy lên lầu vào phòng sách của Mặc Cảnh Thâm tìm kiếm.
Thế nhưng cô tìm nửa ngày rồi cũng nhận ra trong phòng sách của anh không có sách cô muốn tìm. Ở đây phần lớn đều là các văn kiện thương mại nổi tiếng trong ngoài nước, cùng với nhiều sách bằng các ngôn ngữ khác. Số còn lại hầu như là hồ sơ của công ty để tạm ở nhà.