"Chuyện này rồi tôi sẽ giải thích với cậu sau, chúng ta về thôi." Tần Sở ôm lấy Hoắc Miên vừa đi vừa giải thích.
Lục Yên đi theo phía sau bọn họ, Cao Nhiên dường như vẫn còn ngây người chưa kịp hoàn hồn.
Trong đầu cứ tìm tòi từ mấu chốt. Hoắc Miên có một cô em gái ruột, hơn nữa còn là người vô cùng giỏi, có thể giải mã được bom mà tổ chuyên gia không giải được trong chớp mắt.
Còn có thể cho nổ banh tàu lúc Nguyễn Thanh Thanh chạy trốn, quả thật là thần tiên mà.
Anh ta đang nghĩ ngợi thì cấp dưới báo lại: "Cục trưởng Cao, con tàu mà Nguyễn Thanh Thanh dùng để bỏ trốn, không biết vì nguyên nhân gì mà nổ tung… Đã cháy thành tro bụi, chúng ta phải làm gì đây ạ?"
"Còn có thể làm gì nữa? Đương nhiên là mặc kệ nó rồi, không thì làm gì? Không lẽ xuống biển vớt nó lên?" Cao Nhiên lườm cấp dưới.
Lần này thì càng chứng minh, vừa rồi cô gái tự xưng là em gái của Hoắc Miên nói không sai.